xuyên thành phu nhân nhà giàu

Ngày nọ khi bị xuyên sách, Tả Nhiên Nhiên xuyên thành nữ phụ bình hoa gả vào hào môn tên Tả Minh Nhiên. Một ngôi sao có tiền có nhan sắc, một năm trước gả vào nhà giàu, vợ chồng hòa thuận, có thể nói là cuộc sống kiểu mẫu. Đối diện là ông chồng 'hờ', trước mặt là giấy thỏa thuận ly hôn, bút máy đang ký trên giấy. Sau năm 1975, huyện Nhà Bè nhận thêm xã Hiệp Phước từ huyện Cần Giuộc, tỉnh Long An; sáp nhập hai xã: Phước Long Đông và Long Kiểng với nhau, lập thành xã Phước Kiển; đổi tên xã Phú Mỹ Tây thành Phú Mỹ, xã Phú Xuân Hội thành Phú Xuân, xã Tân Quy Đông thành Tân Quy, xã [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku . Chương 11 [Đồng Nhân Inuyasha] Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku bốn lần, hay lúc muốn đều có thể đi, cũng có thể về nhà khi muốn. Chỉ có cái hầm dưới ở phía tây thành là không thể xuống. Còn mẹ nàng sau lần đi Làm phong phú thêm kho tàng khoa học quân sự của tổ tiên. Đưa phong trào Tây Sơn chuyển sang giai đoạn mới. Nguyên nhân thắng lợi: được nhân dân ủng hộ,sự lãnh đạo tài tình của Nguyễn Huệ. Nguyễn Huệ với chiến thắng Rạch Gầm - Xoài Mút (1784 - 1785) Đó là nghiên cứu của tờ báo chuyên về tâm lý Journal Of Applied Psychology. Theo đó, khía cạnh "tốt đẹp hơn"được chứng minh qua các tiêu chí cụ thể: người đọc Harry Potter gia tăng nhận thức về các nhóm thiểu số như người nhập cư, người đồng tính và người tị Frau Mit Bart Sucht Mann Fürs Leben. Tả nhiên nhiên một sớm xuyên qua, thành trong sách gả vào hào môn bình hoa nữ minh tinh tả minh nhiên. Nữ minh tinh có tiền có nhan, có thể nói nhân sinh mẫu mực, đáng tiếc nàng xuyên qua tới không phải thời điểm. Đối diện ngồi tiện nghi lão công, trước mặt bãi giấy thỏa thuận ly hôn, bút máy tiêm đã dừng ở trên giấy. Tả nhiên nhiên nhớ tới kế tiếp cốt truyện, thanh danh hỗn độn, tinh đồ tẫn hủy, giá trên trời bồi thường. Sống chết trước mắt, tả nhiên nhiên ác từ gan biên khởi, một phen đoạt lấy bút máy ném vào bể cá. Màu xanh biển mực nước ở trong nước vựng nhiễm khai, tiện nghi lão công yến vân dương ngẩng đầu, một trương đủ để nháy mắt hạ gục hơn phân nửa cái giới giải trí tình nhân trong mộng trên mặt không có chút nào biểu tình, hắn nhìn chính mình cái gọi là thê tử, bình tĩnh nói “Cá tám mươi vạn nhất điều.” Tả nhiên nhiên??? Ngươi mẹ nó dưỡng chính là cá tinh sao? Tag Nữ cườngNgọt vănSảng vănVườn trường Từ khóa tìm kiếm Vai chính Tả minh nhiên ┃ vai phụ Giáp Ất Bính Đinh ┃ cái khác Tả nhiên nhiên một sớm xuyên qua, thành trong sách gả vào hào môn bình hoa nữ minh tinh tả minh nhiên. Tả nhiên nhiên một sớm xuyên qua, thành trong sách gả vào hào môn bình hoa nữ minh tinh tả minh nhiên. Nữ minh tinh có tiền có nhan, có thể nói nhân sinh mẫu mực, đáng tiếc nàng xuyên qua tới không phải thời điểm. Đối diện ngồi tiện nghi lão công, trước mặt bãi giấy thỏa thuận ly hôn, bút máy tiêm đã dừng ở trên giấy. Tả nhiên nhiên nhớ tới kế tiếp cốt truyện, thanh danh hỗn độn, tinh đồ tẫn hủy, giá trên trời bồi thường. Sống chết trước mắt, tả nhiên nhiên ác từ gan biên khởi, một phen đoạt lấy bút máy ném vào bể cá. Màu xanh biển mực nước ở trong nước vựng nhiễm khai, tiện nghi lão công yến vân dương ngẩng đầu, một trương đủ để nháy mắt hạ gục hơn phân nửa cái giới giải trí tình nhân trong mộng trên mặt không có chút nào biểu tình, hắn nhìn chính mình cái gọi là thê tử, bình tĩnh nói “Cá tám mươi vạn nhất điều.” Tả nhiên nhiên??? Ngươi mẹ nó dưỡng chính là cá tinh sao? Tag Nữ cườngNgọt vănSảng vănVườn trường Từ khóa tìm kiếm Vai chính Tả minh nhiên ┃ vai phụ Giáp Ất Bính Đinh ┃ cái khác Chương 1 80 vạn một con cá Editor Bonnie Chiếc đèn chùm cổ điển hoa lệ sáng rực treo trên đầu, Tả Minh Nhiên mờ mịt ngồi trên ghế sofa, có chút không hiểu. Sao lại thế này? Không phải cô đang ở nhà chạy gấp bản thảo sao? Đây là nơi quỷ quái gì chứ? Âm thanh bên tai ồn ào, như thể có thứ gì đó đang truyền vào não cô một cách điên cuồng, Tả Minh Nhiên sửng sốt một hồi, đột nhiên nhớ tới một chuyện. Hình như cô té xỉu hay sao ấy. Bị thúc giục kịch bản, cô đã không ngủ mấy ngày liên tiếp để viết bản thảo, vừa định nằm xuống nghỉ ngơi một hồi, kết quả trước mặt bỗng tối sầm, rồi cái gì cũng không biết. Nghe qua rất giống như bị đột tử, trong lòng Tả Minh Nhiên nhớ lại vẫn còn sợ hãi. Cái bàn trước mặt bị ai đó gõ hai cái, một giọng nam dễ nghe truyền vào tai “Tả Minh Nhiên, cô xác định muốn tôi ký tên vào tờ đơn này à?” Đơn gì? Tả Minh Nhiên trừng mắt nhìn, không hiểu chuyện gì để kịp phản ứng, mà người đối diện dường như đã quen với thái độ này của cô, thấy cô im lặng không nói gì, có nghĩa là cô ngầm đồng ý với vấn đề này, cầm lấy bút máy bên cạnh. Lúc này, những tiếng động ồn ào trong đầu biến mất, nhận thức hỗn loạn ban đầu bỗng trở nên rõ ràng hơn, Tả Minh Nhiên nhìn hoàn cảnh lạ lẫm trước mặt, suýt chút nữa đã hét ầm lên. Vậy mà cô lại xuyên không rồi! Lại còn xuyên vào trong một quyển tiểu thuyết trọng sinh ngược tra nữa chứ! Chủ nhân của thân thể này tên Tả Minh Nhiên, trùng họ trùng tên với cô, là một ngôi sao có tiền có nhan sắc, một năm trước gả vào nhà giàu, vợ chồng hòa thuận, có thể nói là cuộc sống kiểu mẫu. Tả Minh Nhiên ở trong sách chỉ là một vật hi sinh nữ phụ, mấy tình tiết của cô sau này không nhiều lắm, chỉ nói sơ qua kết cục sau này. - Ly hôn với ông chồng giàu có, rơi vào bê bối, danh tiếng xấu, tiền đồ bị hủy, còn có tiền bồi thường giá trên trời. Càng trùng hợp hơn là, Tả Minh Nhiên bỏ lỡ hôn lễ thế kỷ trong truyền thuyết, lại vướng vào hiện trường ly hôn. Trong phòng im ắng, tiếng bút máy xẹt qua giấy đặc biệt rõ ràng, Tả Minh Nhiên theo bản năng cúi đầu, nhìn thấy một xấp giấy trên mặt bàn bằng đá cẩm thạch đen, còn có hai bàn tay khớp xương rõ ràng. Đôi tay ấy đang cầm một cây bút màu xanh ngọc để ký tên. Ký chính là giấy thỏa thuận ly hôn. Gần như là trong chớp mắt, mấy trăm chữ trong sách hiện lên trong đầu Tả Minh Nhiên, vào khoảnh khắc sinh tử, sự can đảm của Tả Minh Nhiên tăng lên, khẽ đứng dậy, đoạt lấy cây bút và ném ra ngoài. Chiếc bút rơi vào bể cá, tạo ra một đóa bọt nước rất lớn. Mực màu xanh đậm từ ngòi bút chảy ra, tan vào trong nước. Tả Minh Nhiên giả vờ bình tĩnh ngồi trở lại ghế sofa, cô chỉ tiện tay ném đi, ai ngờ lại khéo như vậy, vậy mà lại ném vào trong bể cá. Hắng giọng một cái, Tả Minh Nhiên định mở miệng nói chuyện, người đàn ông đối diện đã ngẩng đầu lên, đẹp trai tuấn tú, môi mỏng mím chặt, mang theo vài phần khí thế không giận tự uy, đường cong từ quai hàm đến cổ cũng đủ khiến cô gái nhỏ phải hét lên. Trong sách không miêu tả gì nhiều về Tả Minh Nhiên, mà người chồng giàu có như này, cũng chỉ là khách qua đường ở đoạn đầu mà thôi. Tục ngữ nói đúng, con người ta không thể nào có cả tài lẫn cả sắc. Tả Minh Nhiên còn tưởng rằng đối phương chính là một ông chú lớn tuổi, không nghĩ đến lại trẻ thế này. Giờ phút này, nhìn gương mặt có thể gọi là tình nhân trong mộng của hơn phân nửa giới giải trí không có chút biểu cảm nào, anh nhìn Tả Minh Nhiên, bình tĩnh nói “80 vạn một con cá.” Tả Minh Nhiên "? ? ?" Mấy con cá hoảng sợ bơi tán loạn, tiếng vỗ đuôi của con cá trên mặt nước nghe như chế giễu, Tả Minh Nhiên rút lại lời thô tục suýt bay ra, hít sâu một hơi nói “Tôi không ly hôn nữa.” Trên mặt người đàn ông không chút thay đổi, ánh mắt vốn nên chất chứa thâm tình lại âm trầm như một lọ mực, khiến người ta không nhìn rõ cảm xúc, sau một lúc lâu, anh đẩy giấy thỏa thuận ly hôn trước mặt đã bị đầu nhọn bút cắt qua, thản nhiên nói “Theo ý cô.” Tả Minh Nhiên nhíu nhíu mày. Vì là một vai phụ không quan trọng, lý do tại sao lại kết hôn và ly hôn của Tả Minh Nhiên, trong sách không có giải thích gì thêm. Nhưng cho dù không nói rõ, từ thái độ hiện tại của đối phương cũng không khó đoán được cái gọi là hòa thuận vợ chồng có bao nhiêu buồn cười. Người đàn ông hiển nhiên không có ý định vướng bận quá nhiều về vấn đề này, sau khi xác nhận Tả Minh Nhiên không có kế hoạch ly hôn, người đàn ông đứng dậy, cầm lấy áo vest để ở lưng ghế sofa lên, vừa đi ra ngoài vừa nói “Những chuyện thế này, lần sau trực tiếp đi gặp luật sư.” Tả Minh Nhiên "Hả?" Vóc dáng người đàn ông rất cao, Tả Minh Nhiên ngẩng đầu theo động tác đứng dậy của anh, nghe thấy câu như thế, tự bản thân cũng ý thức được đối phương có ngụ ý bản thân anh không muốn bị chuyện thế này quấy rầy. Hoặc là nói thu hút sự chú ý của anh. Cách nghĩ như thế đột nhiên xuất hiện ăn khớp với bộ “Tổng giám đốc cách vách yêu tôi”. Cánh cửa trước mặt đóng lại "rầm" một tiếng, Tả Minh Nhiên lại ngồi yên thêm một lúc, mới chuyển ánh mắt sâu xa nhìn vào bể cá. Bút máy đã chìm đến đáy nước, năm sáu con cá chạy qua vẫy đuôi, dường như không để ý đến vật ngoại lai này. Bể cá rất lớn, Tả Minh Nhiên đánh giá tỉ lệ, phát hiện chỉ có hai cách để làm, một là cô không nhảy thiệt, hai là cô chúi đầu xuống tìm. Thật giả gì cũng không có thể. Tả Minh Nhiên thở dài một hơi, ngồi xuống ghế sofa. là quyển tiểu thuyết bạn tốt giới thiệu cho cô, lời giới thiệu của An Lợi là một cái hố, Tả Minh Nhiên nhịn không được, đọc ngay tại chỗ, xem cho đến kết cục, mới phát hiện đã đến lúc phải giao bản Nhớ lại cốt truyện trong cuốn sách, đầu Tả Minh Nhiên như muốn nổ tung. Làm vật hi sinh nữ phụ, quan hệ giữa Tả Minh Nhiên và nữ chính, dùng một câu để miêu tả chính là - chúng ta vốn vô duyên, nhưng toàn bộ đều liên quan đến tra nam. Nữ chính Ân Như Tâm, kiếp trước bị tra nam lừa gạt, bị bán đứng □□, thậm chí trên lưng còn phải đeo thêm khoản nợ hàng trăm ngàn, cuối cùng bệnh chết trong tù. Sau khi được trọng sinh, hai mắt Ân Như Tâm như được đánh bóng, không chỉ phân rõ giới hạn với tra nam, lại còn quen biết với nam chính đẹp trai nhiều tiền, hai người một đường công khai, vừa giải quyết tra nam cực phẩm vừa rải cẩu lương, kết cục cuối cùng là happy ending.* Chỗ □□ này là raw y chang vậy luôn nha. Mà vật hi sinh nữ phụ Tả Minh Nhiên, bị tra nam lợi dụng, lại đụng chạm đến tình cảm của nữ chính ở hai đời. Lúc Tả Minh Nhiên đọc tiểu thuyết đã nghĩ, một nữ diễn viên nổi tiếng gả vào một gia đình giàu có, có nhan sắc và tương lai vô hạn, lại ra sức gây khó dễ cho nữ chính, đến cùng là cô’ yêu tra nam hay là nữ chính. Điện thoại di động đặt trên bàn đổ chuông hai lần, hai mắt Tả Minh Nhiên trống rỗng cầm lấy điện thoại di động, mở khóa vân tay, lập tức có vài tin nhắn đến. “Nhiên Nhiên, Yến Vân Dương không dễ chọc đâu, em có thể không nghĩ về vấn đề này nữa không?” “Nhiên Nhiên, anh biết em không thích anh ta, nhưng hai người vừa mới kết hôn, bây giờ mà lại ly hôn, chắc chắn trên mạng sẽ bôi đen em đó.” “Nhiên Nhiên, bây giờ em ra ngoài đi, chúng ta bàn bạc kỹ càng, đừng có bốc đồng.” “Nhiên Nhiên…” Tả Minh Nhiên nhìn lướt qua, không cần nhìn tên đã lưu cũng biết người gởi là ai. Nhân vật phản diện lớn nhất trong tiểu thuyết, là kẻ địch số một của nữ chính, Thang Văn Bân. Thang Văn Bân và Tả Minh Nhiên là bạn bè cùng nhau lớn lên, hai nhà là hàng xóm, miễn cưỡng có thể tính là thanh mai trúc mã, là hai đứa nhỏ vô tư. Năm đó mối tình đầu khi Tả Minh Nhiên thành niên, chính là Thang Văn Bân, nhưng mà lúc đó, nhà Thang Văn Bân chuyển đến nơi khác, không còn liên lạc. Tục ngữ có câu, sự yêu thích của tuổi trẻ, nhớ suốt cả đời. Không quan tâm Thang Văn Bân hiện tại đã thay đổi thế nào, ở trong lòng Tả Minh Nhiên, vẫn như cũ là ánh trăng sáng muốn hái mà không được, cho dù anh ta muốn sao hay muốn trăng, chỉ cần cô’ làm được, cô’ cũng đều hận không thể đưa tới trước mặt Thang Văn Bân.* Khi nói về Tả Minh Nhiên trong sách, mình sẽ để thêm dấu ngoặc đơn nhé! Dùng ngôn ngữ mạng hiện tại để nói, chính là thích quỵ lụy. Lại nói về Thang Văn Bân, có thể là người được nữ chính coi trọng, chắc chắn phải là người có giá trị nhan sắc. Trong sách tác giả có giới thiệu về anh ta, dáng dấp không cao, nhưng môi hồng răng trắng, lúc cười rộ lên có hai lúm đồng tiền, rõ ràng là người đàn ông hai mươi mấy tuổi, nhưng nhìn qua lại giống một người chưa thành niên, sau khi trở thành ngôi sao lớn, hấp dẫn không ít fan chị, fan mẹ. Nhưng mà tất cả mấy chuyện này đều là chuyện của sau này, hiện tại Thang Văn Bân, vẫn chỉ là một người vô tình nổi tiếng nhờ video clip thôi. Sau khi vô tình nổi tiếng Thang Văn Bân cảm nhận được niềm vui từ sự nổi tiếng, vì để tiến vào giới giải trí, Thang Văn Bân vừa chèo’ Tả Minh Nhiên, vừa lừa gạt bạn gái của mình là Ân Như Tâm, đồng thời còn làm bộ ở trước mặt fan nói mình vẫn còn độc thân, một người nhiều mặt, thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn Xuyên kịch, có thể nói đây là bản sao hoàn hảo của X. * Xuyên kịch Các diễn viên sẽ chuyển từ một mặt nạ này sang một mặt nạ khác và để lộ ra khuôn mặt mới ngay trong chớp mắt trước toàn thể khán giả. Tin tức vẫn truyền ra từng cái một, hiển nhiên Thang Văn Bân không nghĩ tới Tả Minh Nhiên sẽ ly hôn vì anh ta, giờ phút này lo lắng không yên, cũng không giữ được sự bình tĩnh như bình thường, liên tục gửi tin nhắn cho Tả Minh Nhiên. Tả Minh Nhiên trong sách không biết rõ gương mặt thật của Thang Văn Bân là thế nào, nhưng Tả Minh Nhiên thì khác, người đã đọc qua tiểu thuyết tương đương với việc có thị giác của thượng đế, vô cùng rõ ràng Thang Văn Bân là người như thế nào. Cười lạnh một tiếng, đầu ngón tay Tả Minh Nhiên khẽ chạm, đang định bỏ Thang Văn Bân vào black list, đột nhiên nhớ đến một chuyện. Dựa theo thời gian mà nói, chuyện Thang Văn Bân liên lạc với Tả Minh Nhiên; đã là chuyện của ba tháng trước, nếu như nói Thang Văn Bân chưa làm gì để khiến Tả Minh Nhiên quyết tâm ly hôn, Tả Minh Nhiên chắc chắn không tin. Nhấp vào nhật ký trò chuyện, Tả Minh Nhiên bỏ dép lê ra, co chân cuộn tròn trên ghế sofa, mở điện thoại lướt lại nhật ký trò chuyện. Nửa giờ sau, Tả Minh Nhiên lướt được một nửa chống đầu, thở dài một hơi. Thang Văn Bân cực kỳ thông minh, đối thoại giữa bọn họ không có gì khác bạn bè bình thường, nhiều hơn là ôn lại chuyện cũ, dù có công bố ra ngoài cũng chẳng tạo ra ảnh hưởng gì với anh ta. Nhưng Tả Minh Nhiên lại khác hoàn toàn, hôn lễ thế kỷ lúc trước đã trải rộng khắp tất cả trên internet, công ty đã tận dụng cơ hội này, thông báo marketing tung đến bây giờ, hot search Weibo treo cả nửa năm, người dân cả nước đều biết Tả Minh Nhiên gả cho một người chồng giàu có yêu thương cô. Nếu hiện tại tuôn ra chuyện ly hôn, thậm chí cái gọi là vợ chồng hòa thuận chỉ là ngoài mặt, thì những sự việc trước đây sẽ như tự vả vào mặt, sự nghiệp của Tả Minh Nhiên chắc chắn sẽ phải chịu sự ảnh hưởng rất lớn. Nghĩ nghĩ, Tả Minh Nhiên chạm vào màn hình, nhắn tin trả lời. “Được, ngày mai chúng ta gặp mặt.” Tâm tư muốn nổi tiếng của Thang Văn Bân rõ ràng như thế, lúc này mà tùy tiện trở mặt, không biết Thang Văn Bân chó cùng dứt dậu sẽ làm ra chuyện gì, Tả Minh Nhiên cũng không hi vọng cuộc sống mới của mình sẽ chết non như vậy. Kế hoạch bây giờ là tìm cách để Thang Văn Bân xóa bỏ lịch sử trò chuyện. Sau khi gửi tin nhắn, Tả Minh Nhiên quay đầu lại, nhìn mấy con cá trong bể đang lắc đầu vẫy đuôi, không có dấu hiệu sắp chết. Cam chịu số phận mở danh bạ lên, Tả Minh Nhiên dựa vào trí nhớ, tìm ra một số điện thoại rồi gọi. Suy nghĩ tác giả Truyện mới đã đào hố ~ọc> Thanh niên xuất thân trong gia đình có truyền thống toán học Ôn Minh Châu bởi vì bệnh nặng đột ngột qua đời, sau khi tỉnh lại thành nữ sinh cấp ba mười sáu tuổi. Thành tích đội sổ, lại còn yêu sớm. Em kế là một đóa sen trắng thích diễn, mẹ kế thừa dịp cô bệnh muốn mạng cô. Sau khi Ôn Minh Châu tỉnh lại nhìn vào điểm bài kiểm tra toán của mình, rơi vào trầm tư Làm sao có thể hoàn mỹ bỏ qua tất cả đáp án chính xác Đại lão mãn cấp càn quét tân thủ thôn thật sự rất vui sướng Trước lấy mấy giải thưởng quốc tế lớn để an ủi Học sinh trường Thập Cửu gần đây phát hiện một chuyện Người luôn vô cớ gây rối ỷ thế hiếp người dường như đã thay đổi, không chỉ lúc chạy bộ đỡ nữ sinh bị ngã, lại còn buông tha cho bạn học ném bóng lên bàn cô. Quan trọng nhất là, cô chặn người nhỏ tuổi nhất ở rừng cây nhỏ. Quần chúng ăn dưa Tình yêu khiến người ta mù quáng! Ôn Minh Chân … Chúng ta chỉ đang thảo luận đề toán học. Quần chúng ăn dưa Tôi biết mà tôi biết mà tôi biết mà! Ôn Minh Chân … Khẩu hiệu của chúng tôi là Tri thức thay đổi vận mệnh! Bản gốc có tên là ôi>êu>êu>ệu> Tham gia group thảo luận về truyện An kỳ bưng cho nàng một chén nước, “Nhiên tỷ, chúng ta thật sự mặc kệ yến tổng sao?”Tả minh nhiên “Tìm chút an bảo, lại mua chút đồ uống đưa đi xuống.”Chờ đến an kỳ đem người từ phóng viên đôi vớt đi lên, trang bách đã cấp tả minh nhiên tốt nhất đế trang. Truyền thông màn ảnh từ trước đến nay bắt bẻ, hơi có vô ý liền sẽ trở thành tai nạn xe cộ hiện trường, tả minh nhiên ở chỗ này ngây người non nửa năm, thảm đỏ không đi vài lần, chính mình bị người chụp hình thảm đỏ xấu chiếu nhưng thật ra thấy không ít, hơn nữa đời trước từ khuê mật nơi nào nghe tới các loại bát quái nghe đồn, thậm chí thảm đỏ chính là nữ minh tinh chiến trường, bước trên thảm đỏ ước tương đương thần tiên đánh hội bắt đầu thời gian an bài ở buổi tối 6 giờ, thảm đỏ còn lại là từ buổi chiều 5 giờ bắt đầu, dự tính một tốt tạo hình sau, nhiếp ảnh gia cũng bố trí hảo quay chụp nơi sân, dựa theo dĩ vãng lệ thường, muốn ở thảm đỏ bắt đầu trước chụp một tổ ảnh chụp phát đến trên mạng. Khi song hạ lúc này cũng đuổi lại đây, giúp đỡ cùng nhau xem chụp tốt ảnh minh nhiên nhan giá trị dáng người đều tại tuyến, đánh ra tới ảnh chụp cũng đều không kém, chọn lựa tuyển chọn ra mấy trương sau, giao cho hậu kỳ đơn giản tu một chút đồ, lại tuyển ra một trương phát kia, bị trang bách ấn ở ghế trên làm tốt tạo hình yến vân dương từ phòng hóa trang ra tới, phòng làm việc ngày thường nối tiếp người đều đến từ giới giải trí, đối hắn sâu nhất hiểu biết chính là tả minh nhiên có tiền lão công điểm này, thấy hắn ra tới, lập tức cho hắn nói rõ tả minh nhiên ở vân dương nói tạ, triều quay chụp phòng đi qua song hạ còn không biết yến vân dương cũng đi theo tới, đang ở cùng tả minh nhiên thương lượng đợi chút thảm đỏ tiến tràng chi tiết, thình lình phía sau vụt ra tới một cái người, đem nàng hoảng sợ.“Yến tổng cũng ở a.” Khi song hạ ánh mắt ở hắn cùng tả minh nhiên chi gian lưu động một vòng, tả minh nhiên tự biết đuối lý, chột dạ dịch khai ánh này tới đều tới, căn cứ không cần bạch không cần tinh thần, nhìn mắt còn không có thu hồi tới thiết bị, khi song hạ hứng thú bừng bừng đề nghị nói “Nếu không yến tổng cũng tới chụp mấy trương, ta xem trên mạng đều là chút paparazzi chụp lén, vừa lúc thừa dịp cơ hội này cùng minh nhiên chụp mấy trương chụp ảnh chung.”Tả minh nhiên không kịp cự tuyệt, yến vân dương như là không có nghe hiểu khi song hạ lời nói ám chỉ dường như, cười ngâm ngâm ứng hạ, “Hảo a.”Nghe được hắn nói như vậy, tả minh nhiên tức khắc ở trong lòng ngọa tào vài tiếng, điên cuồng triều khi song hạ đưa mắt ra hiệu, hai người đi đến một bên, tả minh nhiên hạ giọng nói “Hạ tỷ, không mang theo như vậy chơi.”Khi song hạ hừ lạnh một tiếng, “Ngươi thiếu tới, ta có thể không biết ngươi?”Tả minh nhiên nói “Ta làm sao vậy? Ta một tích cực hướng về phía trước hảo thanh niên, hành đang ngồi đến thẳng!”Khi song hạ “Vậy ngươi nói nói đêm qua vì cái gì như vậy vãn mới tiếp ta điện thoại.”Tả minh nhiên “…… Ta kia không phải ngủ rồi sao.”Khi song hạ ôm cánh tay xem nàng biểu diễn, “Biên, tiếp tục biên, ta nhưng nghe an kỳ nói, ngươi hôm nay không chỉ có ngủ đã muộn, vẫn là người nào đó tự mình kêu ngươi rời giường.”Ngàn phòng vạn phòng cướp nhà khó minh nhiên kéo kéo làn váy, cúi đầu không nói lời song hạ chậm lại ngữ khí, buồn bã nói “Có cái gì muốn làm liền đi làm đi, bỏ lỡ đã có thể không còn kịp rồi.”Tả minh nhiên đột nhiên ngẩng đầu, nhưng mà khi song hạ chỉ là giúp nàng sửa sửa quần áo, đẩy nàng đi phía trước đi rồi nửa bước, “Đi thôi, chạy nhanh chụp xong.”Này vẫn là bọn họ hai người lần đầu như vậy đứng đắn chụp chụp ảnh chung, nếu là phu thê, một ít thân mật động tác tự nhiên không thể tránh né, nhiếp ảnh gia một bên chỉ huy bọn họ động tác, một bên điên cuồng ấn động mau người khoảng cách ly đến cực gần, tả minh nhiên nhìn chằm chằm hắn nhìn một hồi lâu, yến vân dương nghiêng đi mặt, sâu thẳm sáng ngời con ngươi thẳng tắp đâm tiến nàng trong ánh mắt, “Nhìn cái gì?”Tả minh nhiên cười khẽ thanh, “Trang bách cho ngươi trên mặt đánh nhiều ít bóng ma?”Yến vân dương không nghe hiểu, “Cái gì?”Nhiếp ảnh gia thét to đổi động tác, tả minh nhiên bắt tay từ cánh tay hắn rút ra, nghiêng nghiêng đáp ở hắn trên vai, ánh mắt cùng khóe miệng đồng thời hơi hơi hướng về phía trước khơi mào, “Không có gì.”Đèn flash trong nháy mắt này sáng lên, hình ảnh trung hai người như là đang nói cái gì chê cười, mặt mày nổi lên ý cười tựa hồ muốn xuyên thấu màn hình tràn ra tới, nữ sinh so nam sinh vóc dáng hơi lùn, lại cố chấp đem cánh tay đặt ở nam sinh đầu vai, hai người đều nghiêng đầu nhìn về phía đối phương, trong mắt tựa hồ có hơi hơi chớp động tinh quang.……Này giới võng hữu đều biết, tả minh nhiên là nữ minh tinh nổi tiếng trung khó được kết hôn sớm, gả chính là thật hào môn, lão công cũng là tiêu chuẩn cao phú soái, duy nhất không được hoàn mỹ chính là tú ân ái thiếu. Thế cho nên hắc phấn trung đều nói nàng hào môn lão công giống như là Schrodinger miêu, tin tắc có không tin tắc vô, ở ly hôn thông cáo vọng lại trước một giây, ai cũng không biết nàng có phải hay không đã sớm bị đuổi ra khỏi phải đi thảm đỏ, tả minh nhiên các fan sớm liền canh giữ ở Weibo, chờ nàng phát cao thanh mỹ đến buổi chiều bốn điểm, tả minh nhiên Weibo rốt cuộc đổi mới một trương ảnh chụp. Ngao ngao đãi liếm fans mới vừa đem chính mình chuẩn bị tốt cầu vồng thí đánh đi lên, liền phát hiện lần này ảnh chụp có chút không giống phải một như có trung run rẩy đôi tay click mở hình ảnh, nháy mắt thu hoạch gấp đôi hạnh phúc.“Mẹ! Ta khái CP là thật sự! Ta khái CP thiên hạ đệ nhất ngọt!”“Ta toan, đây là cái gì thần tiên nhan giá trị?”“Ô ô ô ta khô, quả nhiên tiên nữ chỉ có thể cùng tiên nam ở bên nhau sao?”“Ở ôm đi lão bà cùng ôm đi yến tóm lại gian do dự.”“Từ bỏ đi, ngươi ai đều ôm không đi, yến tổng đao đã rút ra 39 mễ.”“Khái, đều cho ta dùng sức khái, chính chủ phát đường!”“Không ngọt tắc đã, một ngọt kinh người!”……Tả minh nhiên chậm rì rì phiên Weibo hạ màn hình, không biết có phải hay không tự giác vả mặt, khó được bình luận khu không có gì kết luận nàng đã ly hôn tình cảm đại sư. Tuyển mấy ngày hồi phục, tả minh nhiên đem điện thoại còn cấp khi song hạ, về phía sau tựa lưng vào ghế ngồi, hỏi “Này đều mau 5 giờ, còn không có quyết định thảm đỏ trình tự?”Bước trên thảm đỏ chính là phiền toái, ai xung phong, này áp trục đều phải thương lượng nửa ngày, cho dù là trước tiên dự bị tốt trình tự, cũng có thể tới cái đương trường trở minh nhiên đem cửa sổ xe giáng xuống một chút, bãi đỗ xe rất lớn, lúc này đã ngừng không ít siêu xe, mỗi người đều lấp lánh tỏa sáng. Đợi chút bọn họ đều phải từ bên này đi thảm đỏ, thủ paparazzi quá nhiều, cho nên mọi người đều ngồi trên xe không có xuống song hạ vội vàng phát bưu kiện xử lý công tác thượng sự tình, thuận miệng nói “Đi cái thứ nhất khẳng định là phạm thật thật, ngươi liền không cần suy nghĩ.”Tả minh nhiên nhàn nhàn nói “Ta khi nào còn cần dựa thảm đỏ trình tự tới hấp dẫn người tròng mắt? Chẳng lẽ không phải ta đi đệ mấy cái, đệ mấy cái chính là toàn trường tốt nhất sao?” .Khi song hạ “……”Khi song hạ nhận mệnh quay đầu lại tiếp tục xem bưu kiện, không thể không nói, tả minh nhiên những lời này tuy rằng nói được tự luyến, đổi ở người khác trên người chính là tự mình đa tình, nhưng từ miệng nàng nói ra liền có vẻ bình thường rất lui tới thảm đỏ tạo hình tả minh nhiên đều là diễm áp vai chính, lần này còn có yến vân dương cùng nàng cùng nhau đi, khi song hạ không cần đầu óc tưởng liền biết đợi chút Weibo hot search là cái một vòng chưa thấy được người nào, tả minh nhiên chán đến chết dâng lên cửa sổ xe, cầm di động cấp xa ở đoàn phim quay chụp ôn Phỉ Phỉ phát tin dĩ ôn Phỉ Phỉ cũng nhận được mời, nhưng nàng đang ở đoàn phim quay chụp, lười đến ra bên ngoài đằng thời gian, lại không phải cái gì quan trọng lễ trao giải, đơn giản trực tiếp tìm lấy cớ đẩy. Có thể, có bối cảnh chính là có thể muốn làm gì thì bỏ ôn Phỉ Phỉ, nhậm lộ ninh cũng lưu tại đoàn phim, đây là tả minh nhiên không nghĩ tới, rốt cuộc dựa theo lưu lượng tới nói, nhậm lộ ninh tuyệt đối tính mắc mưu hồng tiểu sinh, lại cùng phạm thật thật giống nhau là tuyển tú xuất thân, đi cũng đều là thần tượng chiêu số, nói như thế nào nhậm lộ ninh đều tính thượng là phạm thật thật tiền bối, không quá khả năng không thu đến minh nhiên đem chính mình nghi vấn đã phát qua đi, ôn Phỉ Phỉ vừa lúc chụp xong một hồi cùng nhậm lộ ninh vai diễn phối hợp, bị khí đến không được, lập tức nắm lên di động hồi phục nói “Nơi nào là hắn không nghĩ đi, là hắn người đại diện không cho hắn đi.”Tả minh nhiên “Còn có loại này thao tác?”Ôn Phỉ Phỉ nghĩ sao nói vậy, bởi vì nhậm lộ an hòa tả minh nhiên thành lập cách mạng hữu nghị sau, hai người quan hệ tiến bộ vượt bậc.“Ta cũng là nghe hiểu phi nói, hắn từ trước đến nay bát quái biết đến nhiều.”Không biết sao lại thế này, nghe ôn Phỉ Phỉ nói như vậy nhà mình trợ lý, tả minh nhiên quỷ dị nghĩ tới an kỳ, còn có phía trước ngốc tại bên người nàng mao Phỉ Phỉ nói “Hắn người đại diện đại khái là muốn cho hắn chuyên tâm đóng phim đi, kỹ thuật diễn như vậy kém, nếu là lại ba ngày hai đầu ra bên ngoài chạy, về sau cái nào đạo diễn dám dùng hắn.”Tả minh nhiên “Kia nhưng không nhất định, ai làm nhân gia hỏa đâu, kỹ thuật diễn lại kém, có fans mua đơn không phải được rồi.”Nàng nói chính là lời nói thật, ôn Phỉ Phỉ ngừng trong chốc lát, đang lúc tả minh nhiên cho rằng nàng bị đạo diễn kéo đi chụp được một tuồng kịch thời điểm, tiểu cô nương đã phát điều tức giận giọng nói lại đây, “Ta xem hắn có thể hồng bao lâu.”Tả minh nhiên “……”Không mang tai nghe, di động âm lượng không lớn, nhưng ở nhỏ hẹp trong không gian liền phá lệ dẫn nhân chú mục. Khi song hạ từ trăm vội bên trong bớt thời giờ ngẩng đầu nhìn qua liếc mắt một cái, nhướng mày nói “Ôn Phỉ Phỉ?”Tả minh nhiên xấu hổ gật gật đầu, “Nói điểm sự tình.”“Nga.”Khi song hạ không có gì hứng thú quay lại đầu, ngồi ở các nàng đối diện yến vân dương tự giác làm cái ở ngoài miệng kéo lên khóa kéo động tác, không tiếng động nói “Yên tâm, ta cái gì cũng chưa nghe được.”Tả minh nhiên đỡ người ở trong xe đợi trong chốc lát, cùng ôn Phỉ Phỉ hàn huyên vài câu sau đối phương lại vội vàng đi chụp được một tuồng kịch, tả minh nhiên cấp chính mình khai kết thúc tiểu trò chơi tống cổ thời gian, còn dừng lại ở thêm tái giao diện, tới gần chính mình cửa sổ xe đột nhiên bị người gõ vang lên hai canh paparazzi đều rất có chức nghiệp đạo đức, tuyệt không sẽ ở cái này thời gian tới quấy rầy bọn họ, tả minh nhiên cùng khi song hạ liếc nhau, đem cửa sổ xe giáng xuống một chút. .Lại đây chính là một nam một nữ, ăn mặc trang phục công sở, trên cổ treo công tác chứng minh, nhìn qua như là yến hội nhân viên công minh nhiên ngồi ở trong xe hỏi “Làm sao vậy?”Cầm đầu nam nhân nhìn mắt bên trong xe, cười ha hả nói “Tả tiểu thư, chúng ta là tới tìm yến tiên sinh.”“Yến vân dương?” Tả minh nhiên giương mắt nhìn về phía chính mình đối diện, “Tìm ngươi.”Đại thật xa chạy tới tìm người, tả minh nhiên đơn giản một bên chơi di động, một bên nghiêng đầu nghe bọn hắn nói cái gì. Phụ trách nối tiếp nhân viên công tác thấy nàng rất có hứng thú bộ dáng, sinh sôi ở mười một hai nguyệt ngày mùa đông lưu lại một giọt mồ hôi lạnh.“Yến tiên sinh, chúng ta phạm tổng thỉnh ngài vào bàn, đi VIP thông đạo, sẽ không gặp được phóng viên.” Lời này nói được thực sự chột dạ, rốt cuộc mọi người đều biết, yến vân dương là tả minh nhiên lão công, liền tính nhân gia nâng dậy tới cùng nhau bước trên thảm đỏ cũng là danh chính ngôn thuận, có thể né tránh phóng viên tiến tràng sự tình người khác không phải không rõ ràng lắm, cố tình vẫn luôn chờ ở nơi này, là có ý tứ gì không cần nói cũng biết, nơi nào yêu cầu bọn họ chuyên môn tới đi một tới vừa mới ở yến hội thính nhìn thấy một màn, nhân viên công tác đau lòng nhìn mắt phảng phất cái gì cũng không biết tả minh đi, này vẫn là nữ minh tinh nổi tiếng đâu, gả vào hào môn đều như vậy sốt ruột, nếu là thay đổi người thường, không biết bị tra tấn thành bộ dáng thể hiểu được thu được quan tâm tả minh nhiên “?”Một ván trò chơi kết thúc, nàng buông di động, nghe bọn hắn nói chuyện với dĩ liền khẩn trương nhân viên công tác nhìn đến nàng động tác, sợ hãi nuốt nuốt nước miếng, “Yến tiên sinh, ngài xem muốn hay không cùng chúng ta hãy đi trước?”Yến vân dương không cần tưởng liền biết là ai làm người đem chính mình kêu lên đi, từ hắn trong tối ngoài sáng cự tuyệt quá phạm thật thật vài lần sau, đối phương như là đột nhiên hiểu được giống nhau ngừng nghỉ chút thời gian, vừa lúc hắn gần nhất vội vàng công ty sự tình thường xuyên đi công tác không ở thành phố B, liền dần dần đã quên chuyện nói đến hắn đối phạm thật thật không thú vị, hiện tại hắn vẫn là đã kết hôn thân phận, về tình về lý đều không nên cùng mặt khác nữ tính nhấc lên không cần thiết quan hệ, nếu không phải hắn vị kia cái gọi là phụ thân mạnh mẽ yêu cầu, ngay cả lần này sinh nhật yến hội hắn cũng sẽ không tham mắt đối diện chống cằm hứng thú bừng bừng xem diễn tả minh nhiên, yến vân dương nhàn nhạt nói “Không cần, ta chính mình có an bài.”Nam nhân còn muốn nói gì, đứng ở hắn phía sau nữ sinh kéo kéo hắn tay áo, triều trong xe cười nói “Nếu yến tiên sinh có an bài, chúng ta đây liền không quấy rầy.”Nói xong, nữ sinh lôi kéo nam nhân rời đến hai người đi xa, nam nhân quay đầu lại nhìn mắt tả minh nhiên xe, ngữ khí không mau nói “Chu đồng ngươi kéo ta làm gì? Người không thỉnh qua đi, đợi chút còn phải ai mắng.”Bị gọi là chu đồng nữ sinh ôm cánh tay, triều nam nhân lạnh lùng cười, “Ngươi thật cho rằng chỉ bằng hai ta có thể đem người kêu đi? Vị kia đại tiểu thư chính mình một bên tình nguyện, nhưng thật ra đem chúng ta đẩy ra đương pháo hôi.”Nam nhân hậm hực nói “Hiện tại khen ngược, pháo hôi cũng làm, sự cũng không hoàn thành.”Chu đồng không sao cả xua xua tay, “Tính, đợi chút ta đi giải thích, ngươi đi phía trước xem một chút chuẩn bị thế nào.”Có người hỗ trợ đỉnh lôi, nam nhân tự nhiên cầu mà không được, đơn giản công đạo hai câu sau liền vội vàng rời đi, lưu lại chu đồng chính mình một người ở bãi đỗ bề vắng lặng, chu đồng rốt cuộc che dấu không được nội tâm kích động, từ trong túi móc di động ra, bay nhanh đánh một hàng tự phát ra đi.“A a a a ta thấy đến nhiên nhiên bảo bối, nàng thật là đẹp mắt ô ô ô.”Trong đàn người không nhiều lắm, trên cơ bản đều là tả minh nhiên một ít lão phấn, ngày thường nói chuyện phiếm pha trò rất là náo nhiệt, tả minh nhiên một giờ trước đã phát Weibo, không ít người còn sống ở bị ngọt ngào luyến ái đánh sâu vào giữa, nghe chu đồng gào một giọng nói, trong lúc nhất thời thế nhưng không phản ứng lại đây.“Lão bà của ta đẹp còn cần nghi ngờ? Kéo đi ra ngoài chém!”“Trọng điểm chẳng lẽ không phải gặp được chân nhân sao? Nói thảm đỏ đã bắt đầu rồi?”“Còn không có, nói cho các ngươi cái bí mật, ta công tác khách sạn chính là lần này tiếp đãi phương.” Chương 3 Thời đại Editor Bonnie Lợi ích của việc có tiền có thể vào lúc này được thể hiện một cách vô cùng nhuần nhuyễn, Tả Minh Nhiên nâng nâng tay, vệ sĩ phía sau lập tức hiểu ý, một trái một phải tiến lên, túm lấy Thang Văn Bân đang muốn rời đi, ấn xuống ghế. “Nhiên Nhiên, em làm cái gì vậy?” Thang Văn Bân hoàn toàn không nghĩ ra tại sao Tả Minh Nhiên mấy hôm trước mình nói gì nghe nấy lại biến thành dáng vẻ này, đè nén sự lo lắng trong lòng lại, ngữ khí Thang Văn Bân chậm lại “Có phải Thời Song Hạ bảo em làm như vậy không? Cô ta biết chuyện của chúng ta rồi hả?” Tả Minh Nhiên hứng thú nhướn mày, bắt chéo hai tay chống cằm, từ tốn nói “Hả…? Chúng ta có chuyện gì không thể để người khác biết sao?” Thang Văn Bân bị câu hỏi này làm cho sửng sốt, trong tiềm thức né tránh ánh mắt dò xét của Tả Minh Nhiên, "Đương... Đương nhiên là không có, chúng ta chỉ là bạn tốt thôi." Giống như muốn nhấn mạnh, giọng Thang Văn Bân lúc nói hai chữ “bạn tốt” đặc biệt nhấn mạnh. Để trở thành nhân vật tra nam phản diện lớn nhất trong tiểu thuyết, ít nhiều gì Thang Văn Bân cũng có chút đầu óc. Ví dụ như anh ta vô cùng rõ ràng vì sao bản thân mình có thể lợi dụng Tả Minh Nhiên’, cùng một phương pháp nhưng đối với những người khác chưa chắc đã thành công, nhất là người đại diện Thời Song Hạ của Tả Minh Nhiên’. Thời Song Hạ thân là người đại diện chuyên nghiệp đã lăn lộn trong giới giải trí mười mấy năm, có tâm địa gian xảo nào chưa thấy qua, càng không có gì gọi là tình bạn với anh ta, nếu như bị đối phương biết rõ chuyện này, đừng nói là không thể lợi dụng Tả Minh Nhiên’ để nổi tiếng hơn, thậm chí còn có thể bị uy hiếp chèn ép. Vì vậy, ngay từ ngày đầu tiên tiếp xúc, Thang Văn Bân đã liên tục tẩy não Tả Minh Nhiên’, dặn cô’ không được nói cho người đại diện biết chuyện của mình, ngay cả mỗi lần gặp mặt cũng đều phải lén lút. “Có gan làm, mà không có gan nhận.” Tả Minh Nhiên cười nhạo nói "Thang Văn Bân, anh thật sự làm cho người ta khinh thường." Mặt Thang Văn Bân biến sắc, lạnh lùng nói "Tả Minh Nhiên, cô!” Giọng nói đột ngột dừng lại, bởi vì Tả Minh Nhiên ngồi đối diện không chút do dự hất thẳng ly nước đá lên đầu anh ta. Mấy viên đá chưa tan hết đập vào mặt anh rồi lại lăn xuống, mái tóc được chăm sóc đặc biệt dính nước, ướt nhẹp dính vào trán. Nhìn Thang Văn Bân chật vật trước mặt, Tả Minh Nhiên bật cười, nói “Sao? Ngày lành mới đến có vài ngày, đã không biết mình là ai rồi à?” Vẻ mặt Thang Văn Bân trong mấy giây ngắn ngủi mà đã thay đổi mấy lần, Tả Minh Nhiên nâng nâng cằm, nói với vệ sĩ bên cạnh “Đem điện thoại di động của anh ta ra đây.” Nghe những lời này, Thang Văn Bân hoàn toàn ngồi không yên. Trong điện thoại anh ta có gì anh ta là người rõ nhất, một khi bị Tả Minh Nhiên phát hiện, chỉ sợ cả đời này anh ta không còn cơ hội nào để xoay người nữa. Mắt thấy cơ hội nắm bắt khó khăn lắm mới có vậy mà sắp mất đi, Thang Văn Bân cái khó ló cái khôn nói "Có mật khẩu, để anh mở khóa giúp em.” Động tác nhận điện thoại di động của Tả Minh Nhiên dừng lại, Thang Văn Bân thấy cơ hội, lo lắng muốn nói nhiều thêm vài câu “Nhiên Nhiên, em muốn xem cái gì anh cũng sẽ đưa em xem, anh thề anh chưa từng gạt em lần nào, chắc chắn là có người cố ý nói xấu để em hiểu lầm anh!” Thang Văn Bân nghĩ rất đẹp, chỉ cần anh ta lấy được điện thoại, đến lúc đó nhập mật khẩu sai vài lần, điện thoại tự khóa thì Tả Minh Nhiên sẽ không thể tìm người đến để cưỡng chế khởi động máy. Tả Minh Nhiên nhún vai, từ chối cho ý kiến, nhưng cô thực sự đưa điện thoại lại, Thang Văn Bân cảm thấy vui vẻ, đang định nhận lại, chỉ thấy Tả Minh Nhiên nhoáng một cái cầm điện thoại đến trước mặt anh ta. Chỗ tốt và chỗ xấu của nhận dạng khuôn mặt thể hiện vô cùng rõ ràng vào thời khắc này. Thang Văn Bân "..." Anh ta chưa bao giờ hận khoa học kỹ thuật tiến bộ như vậy bao giờ. Điện thoại di động của Thang Văn Bân có thể gọi là ruộng dưa, vốn Tả Minh Nhiên định tìm lịch sử trò chuyện của hai người bọn họ, xác nhận kĩ càng thì xóa bỏ. Dựa vào thái độ cẩn thận của Thang Văn Bân, Tả Minh Nhiên thuận tay lướt xuống, kết quả không nhìn thì không biết chứ vừa thấy đã giật mình, Thang Văn Bân lấy cớ là quen biết với Tả Minh Nhiên mà đã kết bạn với không ít ngôi sao nhỏ. Nhìn lại thời gian, chính là mấy ngày trước Tả Minh Nhiên nhờ Thời Song Hạ dựa vào quan hệ đưa Thang Văn Bân vào làm nam số 3 trong một đoàn phim, không tới một tháng, người này đã im hơi lặng tiếng làm nhiều chuyện như vậy. Càng khiến người khác ghê tởm hơn chính là, Thang Văn Bân vừa làm những việc này vừa mờ ám với Tả Minh Nhiên, thậm chí còn có một người bạn gái. Đây là lần đầu tiên trong hai đời Tả Minh Nhiên nhìn thấy một kẻ vô liêm sỉ như vậy, cô quơ quơ điện thoại, cười lạnh “Hay ghê nhỉ, Thang Văn Bân, xem ra là tôi coi thường anh rồi.” Chứng cớ rành rành, Thang Văn Bân không sợ gì nữa, ngang ngược nói “Đúng! Nhưng mà Tả Minh Nhiên, cô cần nghĩ cho rõ, nhược điểm của cô đều nằm trong tay tôi, nếu để người ta biết cô là kết hôn giả, haha.” Vẻ mặt đắc chí của kẻ tiểu nhân là khó coi nhất, Tả Minh Nhiên lạnh lùng liếc mắt nhìn Thang Văn Bân một cái, giao điện thoại cho vệ sĩ bên cạnh, “Xóa hết lịch sử trò chuyện, sau đó định dạng lại điện thoại.” Thang Văn Bân giãy nảy trên ghế, nhưng lập tức bị đè lại, hít sâu một hơi, Thang Văn Bân ra vẻ trấn định nói “Cho dù cô có xóa cũng vô dụng, có phòng bị trước sẽ tránh được tai hoạ, tôi đã sao chép thêm bản dự phòng rồi.” Tả Minh Nhiên đã biết anh ta sẽ nói như vậy từ sớm rồi, nhưng sở dĩ cô làm vậy đương nhiên là do đã nghĩ kĩ. Tả Minh Nhiên’ liên lạc lại với Thang Văn Bân chưa lâu, có những câu không thích hợp, hiện tại hai người đang ở trong "tuần trăng mật", huống chi trong khoảng thời gian này Thang Văn Bân nói gì Tả Minh Nhiên’ nghe nấy, thậm chí còn vì anh ta làm không ít chuyện, Thang Văn Bân lâng lâng còn không kịp, sao có thể nghĩ đến chuyện lưu lại chứng cứ. Nhìn dáng vẻ ngoài mạnh trong yếu của Thang Văn Bân, Tả Minh Nhiên “À…” rồi hỏi, “Vậy thì thế nào?” Sau đó, cô đứng dậy và đi đến bên cạnh Thang Văn Bân, đặt tay lên vai anh ta, hơi cúi người, ghé vào lỗ tai anh ta nói “Cho dù không phải là Yến phu nhân, tôi cũng là Tả Minh Nhiên.” Tay Tả Minh Nhiên nhỏ nhắn trắng nõn nhìn qua như không có xương, nhưng khi đè lên vai anh ta, giống như có ngàn vạn quân lính đè nặng, Thang Văn Bân không thể tin ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt trào phúng của Tả Minh Nhiên, “Cho dù không là Yến phu nhân, cũng không liên quan gì đến tôi, Tả Minh Nhiên chỉ là Tả Minh Nhiên thôi, hiểu chưa?” Đầu óc vốn đang hỗn loạn của Thang Văn Bân lập tức tỉnh táo, anh ta nhìn gương mặt xinh đẹp của Tả Minh Nhiên, nhớ lại những chuyện khác nhau trong khoảng thời gian trước, đáy lòng chợt thấy ớn lạnh. Vệ sĩ xóa sạch sẽ điện thoại rồi đưa đến, Tả Minh Nhiên nhấc người lên, vỗ vỗ bờ vai anh ta, tiện tay cầm điện thoại vứt vào trong lòng anh ta, nói kẽ “Con người ấy, không nên quá khờ khạo.” Đeo mắt kính lên, Tả Minh Nhiên xoay người đi ra ngoài, Thang Văn Bân tê liệt ngồi trên ghế, nhìn bóng lưng cô, đột nhiên mở miệng nói "Tôi sai rồi." Bước chân của Tả Minh Nhiên dừng lại, từng tiếng từng tiếng đầy hối hận của Thang Văn Bân vang lên truyền đến tai cô, “"Nhiên Nhiên... Không, chị Nhiên, em không nên nói dối chị, em… em xin lỗi chị, em chưa sao lưu lịch sử trò chuyện nào cả, và cũng chưa từng nói với ai về điều đó, thật đấy, em…” Giơ tay ngăn cản lời nói của Thang Văn Bân, Tả Minh Nhiên mở miệng nói “Anh không xin lỗi vì hành vi sai lầm của mình, mà là bởi vì anh không cẩn thận bị tôi phát hiện.” Bị chọc trúng suy nghĩ, Thang Văn Bân sững sờ tại chỗ, Tả Minh Nhiên phất phất tay, cũng không quay đầu lại mà nói “Sau này đừng có mà xuất hiện trong tầm mắt của tôi…” Ra khỏi cửa, Tả Minh Nhiên thở phào nhẹ nhõm. Mặc kệ nói như thế nào, giải quyết xong cái họa lớn là Thang Văn Bân xong, sau này cô có thể sống yên ổn qua ngày, không cần phải cuốn vào những tình tiết trong truyện nữa, chờ vài năm sau khi hợp đồng hết hạn, ánh mắt người khác không còn tập trung trên người cô nữa, tay cầm trăm ngàn tiền gởi ngân hàng làm một tiểu phú bà mới ra lò, không cần quá bận rộn. Thỏa sức tưởng tượng về tương lai, Tả Minh Nhiên nhìn đồng hồ, đúng lúc tới giờ ăn trưa, sau khi giải tán vệ sĩ phía sau, Tả Minh Nhiên dọc theo đường nhân viên đi thẳng lên lầu ba. Nhà hàng Tây này thực ra hai năm trước là do Tả Minh Nhiên’ và Thời Song Hạ hùn vốn mở, dù sao đang ở trong giới giải trí, biết rằng thời thế dễ đổi, đạo lý ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, vì tránh sóng sau xô sóng trước, những làn sóng trước như các cô sẽ chết trên bờ cát, đề phòng có chuyện xảy ra nên mở nhà hàng này, vốn chỉ nghĩ chừa cho mình một đường lui thôi, không nghĩ vì mời được đầu bếp quá giỏi nên việc kinh doanh lại rất tốt. Lần này đổi chỗ gặp mặt cũng vì vậy, dù sao làm những chuyện thế này, làm ở trên địa bàn của mình sẽ yên tâm hơn. Lên lầu ba, Tả Minh Nhiên vừa bước ra cầu thang, đã nhìn thấy quản lý cửa hàng đi về phía mình, “Chị Nhiên.” Sau khi chào hỏi, quản lý cửa hàng ngượng ngùng nói “Chị Hạ vừa gọi điện đến, nói là khi nào chị có thời gian thì gọi lại cho chị ấy.” Không có mấy người biết ngôi sao Tả Minh Nhiên là một trong những ông chủ sau màn của nhà hàng, chỉ có vài quản lý biết. Tả Minh Nhiên từ trước đến nay đều buông tay mặc kệ, nay lại đến bất ngờ, lại còn mượn thêm vài vệ sĩ, quản lý cửa hàng nhìn tư thế này sợ sẽ xảy ra chuyện nên gọi điện thoại cho Thời Song Hạ. Tả Minh Nhiên đã sớm đoán được như vậy nên gật gật đầu, “Chị biết rồi. Đúng rồi, mang một chút cơm trưa lên cho chị nhé.” Dù sao Thời Song Hạ cũng là người đại diện của cô, ngoại trừ mối quan hệ hợp tác giữa hai người, Thời Song Hạ cũng hết lòng quan tâm giúp đỡ cô, chuyện này không chỉ là chuyện riêng của cô nữa, có thể còn sẽ liên lụy đến vấn đề công việc nữa, về tình về lý, nói cho chị ấy biết là lợi nhiều hơn hại, đây cũng là một trong những lý do Tả Minh Nhiên lựa chọn giải quyết Thang Văn Bân ở đây. Điện thoại gọi đi rất nhanh đã có người nhấc máy, trước khi Thời Song Hạ hỏi, Tả Minh Nhiên đã đem lý do mình chuẩn bị tốt nói ra. Bỏ qua chút ái muội không rõ ràng giữa Tả Minh Nhiên và Thang Văn Bân, chỉ nói là đã từng là bạn bè, ngẫu nhiên giúp một chút thôi không nghĩ tới lại vướng vào rắc rối, giờ mọi chuyện đã được giải quyết xong. Thời Song Hạ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói “Em không sống tĩnh lặng được chút nào hết!” Tả Minh Nhiên cười hì hì ngắt lời, “Không phải em đã giải quyết xong rồi sao? Đúng rồi chị Hạ, công việc gần đây của em có những gì?” Là người đại diện kim bài, dưới trướng Thời Song Hạ không chỉ có một mình Tả Minh Nhiên. Gần đây, Tả Minh Nhiên vừa quay xong một bộ phim truyền hình, Thời Song Hạ cho cô nửa tháng nghỉ ngơi, còn mình có thể nhân dịp này dẫn dắt thêm người mới. “Tháng sau sẽ có một lễ tuyên truyền, yêu cầu em đi với nữ số 2.” Nhắc tới công việc, Thời Song Hạ lập tức trở nên nghiêm túc, “Chị biết em có ý kiến với nữ số hai, nhưng đối phương cũng không phải là người đơn giản, chuyện lần trước quậy lên đã đủ xấu hổ rồi, lần này em tém tém lại cho chị.” Tả Minh Nhiên "..." Không phải em. Em không có. Chị đừng có nói bậy. Suy nghĩ tác giả Nhiên Nhiên Ngồi ở trong nhà, nồi từ trên trời ụp xuống. Đây là đôi tay không thể ngày nào cũng dùng, chặt đi nhé. Cảm ơn các thiên thần nhỏ đã bình chọn cho mình ~ …. Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã ủng hộ, mình sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ! ^ _ ^ Văn án 1Khi xuyên sách, Tạ Minh Nhiên xuyên thành vật hi sinh nữ phụ trùng tên trùng họ với cô trong một quyển tiểu tuổi xinh đẹp, giá trị con người lên đến hàng chục triệu, lại là một ngôi sao lớn gả cho một gia đình giàu có, nhưng không biết nhìn người, một lòng muốn nhào vào lòng của bạch nguyệt quang lòng dạ hiểm độc, không tiếc đối nghịch với nữ chính, phản bội bạn tốt, cuối cùng rơi vào kết cục bạn bè xa lánh kết thúc bi khi xuyên qua Tạ Minh Nhiên nghiêm túc nghĩ đến tình cảnh bản thân lúc này, nhịn không được trốn trong chăn lén cười thành tiếng-Quản kịch bản mấy người thế nào làm gì, dù sao tôi vừa có tiền lại vừa xinh nguyệt quang lòng dạ hiểm độc? Bạch Liên rất trà xanh? Thân thích cực phẩm?Tạ Minh Nhiên bày tỏ, cơm hộp đã chuẩn bị sẵn, thêm đồ cũng không tăng giá, hoan nghênh đến án 2Ngày nọ khi bị xuyên sách, Tả Nhiên Nhiên xuyên thành nữ phụ bình hoa gả vào hào môn tên Tả Minh ngôi sao có tiền có nhan sắc, một năm trước gả vào nhà giàu, vợ chồng hòa thuận, có thể nói là cuộc sống kiểu diện là ông chồng hờ’, trước mặt là giấy thỏa thuận ly hôn, bút máy đang ký trên Nhiên Nhiên nhớ tới cốt truyện kế tiếp, rơi vào bê bối, danh tiếng xấu, tiền đồ bị hủy, còn có tiền bồi thường giá trên khoảnh khắc sinh tử, sự can đảm của tmn tăng lên, khẽ đứng dậy, đoạt lấy cây bút và ném ra màu xanh đậm từ ngòi bút chảy ra, tan vào trong nước, ông chồng hờ’ đã ngẩng đầu lên, gương mặt có thể gọi là tình nhân trong mộng của hơn phân nửa giới giải trí không có chút biểu cảm nào, anh nhìn người được xem là vợ mình, bình tĩnh nói “80 vạn một con cá.”Tả Nhiên Nhiên ??? Mẹ nó cá anh nuôi là cá tinh à?Tag Nữ cường, Ngọt văn, Sảng văn, Vườn trườngNote Tên chương do editor đặt

xuyên thành phu nhân nhà giàu